Xưa: Thương Vợ
Quanh năm buôn bán ở mom sông
Nuôi đủ năm con với một chồng
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo xèo mặt nước buổi đò đông
Một duyên hai nợ, âu đành phận
Năm nắng mười mưa, dám quản công
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc!
Có chồng hờ hững cũng như không
- Tú Xương -
*
* *
Nay: Thua Vợ
Quanh năm mua sắm với lông nhông
Bỏ mặc 3 con với một chồng
Cau mặt, nhăn mày khi chồng ốm
Eo xèo chì chiết: “Mỗi lương không!”
Trong nhà ngoài ngõ ai cũng “nể”
Đánh mắng, rủa con đến phát khùng
Nhà cửa ngổn ngang đầy bát đĩa
Động tay một tí đã kể công
Thôi tự trách mình ôm phận bạc
Vợ mà như thế phát… “tăng-xông”
- Da Bọc Xương -